Home » , » Một lần lầm lỡ - lỡ chuyến tàu đời người con gái

Một lần lầm lỡ - lỡ chuyến tàu đời người con gái

Loạt bài chia sẻ của một vị linh mục 
làm công việc mục vụ Bảo Vệ Sự Sống (P4)

Chúng tôi thông báo cho chị biết là bố mẹ đã đến gặp tôi và tôi hy vọng họ sẽ trở lại nói lời tha thứ, nhất là bên cạnh chị. Giờ chỉ còn đợi chờ, đợi họ sẽ trở lại bên cạnh con cái họ trong giây phút vượt cạn đầy sóng gió. Càng trông càng mất, càng đợi càng xa, xa vời vợi. Tôi cũng chỉ biết cầu nguyện và xin ơn Chúa cho chị T và gia đình của họ. Chị T mỏi mòn đợi trông mà lòng rối bời, một điều bất lợi cho chị. Chị không sanh thường được và phải mổ lấy con ra ngoài. Đứa bé kháu khỉnh và mạnh mẽ, chị ôm con, chăm sóc con thế là tình mẹ trỗi dậy, chị yêu thương con hết lòng và nguyện sẽ chăm sóc con chu đáo. Chắc cũng vì tình mẹ lớn nên chị đã vượt qua những cú sốc, không bị trầm cảm sau khi sinh, một ơn phước cho chị. Gia đình chị vẫn bặt vô âm tín, không một lời hỏi thăm, không tin tức. Nỗi thất vọng vẫn còn quá lớn, lòng tức giận lớn hơn cả đứa con yêu, họ vẫn không quay lại, họ vẫn giữ lập trường áp lực ngầm chị T phải cho con của mình đi mới đón nhận lại đứa con để làm lại cuộc đời.


Chị T ở với chúng tôi một thời gian và xin đi nương tựa người quen biết. Vài tuần sau, chúng tôi nhận được điện thoại của chị “ba mẹ đã tha thứ, cho chị quay trở về nhà cùng với con!” Chúng tôi đã hoàn thành sứ mạng cho chị. Chị và gia đình bảo sẽ quay lại thăm cám ơn chúng tôi, nhưng điều ấy cũng không cần thiết. Tôi không biết lý do gì mà họ lại đổi ý, nhưng tôi vẫn luôn cậy trông nơi Chúa trong những giờ cầu nguyện của tôi trước Chúa, trước Mẹ với khẩu hiệu “Mẹ ơi cứu con!”, vẫn luôn cầu nguyện với thai nhi để những sự sống còn lại được đón nhận, yêu thương và chăm sóc bời chính người thân của mình. Ơn Chúa đã biến đổi họ, sự kiên trì trong chăm sóc và cầu nguyện của chúng tôi đã có kết quả tốt. Giờ đây chắc họ đang chăm sóc và yêu thương lẫn nhau, giờ đây chắc cháu bé đã có những trái tim và bàn tay của ông bà ngoại, của người thân nâng niu vỗ về.



T thân mến, viết cho con những dòng tâm sự này không biết con có đọc được không, cha muốn chia sẻ như một bài học cho mọi người và chia vui với con, đồng thời cũng muốn ngỏ với con về cuộc sống. Chắc con đã được bài học lớn cho mình. Cuộc sống không như phim ảnh, nó là một sân khấu nhưng không thể đóng thế vai, không thể cắt đi đóng lại, mà đó là chính cuộc sống của con không ai thay thế và chỉ một lần không lấy lại được. Lỡ chuyến tàu có thể mua vé đi chuyến sau, nhưng lỡ hẹn của con không thể mua lại được dù con có tiền. Gia đình con bảo phải cho con của con đi mới được về làm lại cuộc đời. Nhưng chẳng có tương lai tốt được khi mình bỏ con cái của mình đi. Con cố gắng sống thật tốt, sống có trách nhiệm với gia đình con, với con cái của con. Con có bằng cấp dùng nó không phải cho con nữa mà cho con trai con, cho gia đình con. Đấy là lời cám ơn tốt nhất cho cha và cho mọi người ở mái ấm tạm lánh này. Chúc con và con của con luôn an mạnh và bình an. Cha cầu chúc con của con luôn được mọi người yêu thương, đối xử tốt nhất là người sau này Chúa sẽ mang đến cho chúng con. Điều Chúa muốn là Ngài không kết tội con nhưng hãy về và đừng phạm tội nữa.

Xin Chúa chúc lành cho chúng con.

L.m Giuse Nguyễn Văn Tịch
Chính xứ Tây Hải - Hạt Hố Nai - Giáo phận Xuân Lộc

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét