Home » » Tản mạn về Bảo Vệ Sự Sống

Tản mạn về Bảo Vệ Sự Sống

Mỗi cuộc đời là một huyền nhiệm ! Được sinh ra làm người, được nuôi dưỡng, được lớn lên trong cõi đời này thì hạnh phúc là dường bao. Thế nhưng vẫn tồn tại một nghịch lý muôn thuở về sự sống và sự chết... Giống như hai mặt của một đồng tiền, cuộc sống quanh ta cứ mãi ẩn hiện cái nghịch lý ấy, canh cánh mà ám ảnh khôn nguôi...

Đến những phòng cấp cứu của các bệnh viện, chúng ta có thể bắt gặp những nét mặt căng thẳng buồn bã và ủ rũ ở bên ngoài ngóng đợi tin tức người thân. Đối diện với những giây phút kịch liệt giằng co với thần chết của bệnh nhân, ai cũng như thầm thĩ cầu nguyện với Chúa, với Trời Phật, còn toàn bộ ê-kíp y bác sĩ bên trong thì nỗ lực vận dụng mọi kinh nghiệm và kỹ thuật chuyên môn để cứu lấy sự sống mong manh của con người.

Đến những mái ấm nuôi người già, người khuyết tật, nuôi những anh chị em bệnh nhân AIDS mới thấy cuộc chiến giành lại sự sống là dai dẳng và kiên trì đến mức nào. Dẫu đã cận kề với cái chết đó nhưng không ai tuyệt vọng buông xuôi, còn nước còn tát.

Đến với phòng điều trị hiếm muộn, chúng ta bắt gặp những ánh mắt đượm buồn của những người kém may mắn mãi chưa có một mụn con để nối dõi tông đường. Cả bệnh nhân cũng như các bác sĩ đã cố gắng hết sức mình cộng thêm sự hỗ trợ của khoa học để gầy lên một mầm sống, cho dù có phải mất bao nhiêu thời gian và tốn kém một số tiền khổng lồ đi nữa.

Ấy vậy mà khi đến các phòng “kế hoạch sinh sản” của các bệnh viện sản hay các trung tâm y tế quận huyện, xót xa thay, đáng lẽ phải bảo vệ cho các bà mẹ và nâng niu đón lấy những cháu bé như “châm ngôn” được nêu cao, người ta tìm đủ mọi cách để mà giết đi... mầm sống con người !

Ca nào nhẹ nhè thì chừng hơn trăm ngàn là người ta có thể giết một mạng sống bằng một viên thuốc và sau đó vài giờ uống thêm viên nữa coi như xong... Ca nào nằng nặng hơn thì khoảng năm trăm là coi như trút đi điều mà người ta coi là “gánh nặng” cuộc đời ! Thật mỉa mai, người ta lại dùng những từ hoa mỹ là “điều hòa kinh nguyệt”, “bảo vệ bà mẹ trẻ em...” để mà che giấu cho hành động giết người của mình.

Những ngày tháng này đi đâu cũng nghe chuyện một số cha và Nữ Tu cũng như các anh chị trong nhóm Bảo Vệ Sự Sống đã cố gắng bằng sức mạnh nhỏ nhoi của mình để cầu nguyện, để lên tiếng kêu gọi người ta từ bỏ ý định phá thai, nhận lấy Sự Sống như quà tặng vô giá của Thiên Chúa.

Có một cha đã cố gắng hết sức để thuyết phục bà ngoại và gia đình đừng bắt cô bé phải phá thai. Thế rồi bây giờ mẹ tròn con vuông đang hạnh phúc bên nhau ở ngôi nhà Tình Thương Giê-ra-đô thì gia đình lại quyết định cách ly hai mẹ con đôi ngả đôi nơi. Lý do để cô bé còn phải đi học tiếp: “Nó học giỏi lắm, phải thi đậu Phổ Thông rồi còn vào Đại Học nữa chứ ! Cả nhà ai cũng có địa vị mà !” Gia đình có biết đâu hằng đêm, nhớ con quá, cô bé 17 tuổi vẫn tìm xuống tầng trệt nằm ôm lấy con của một cô bé khác !

Có cha sau khi hỏi lý do tại sao mẹ lại khăng khăng bắt con đi phá thai, tức là loại bỏ đi đứa cháu ngoại mới mấy tháng tuổi thai, bà khóc mà bảo rằng “Ông nhà con đang làm ông trùm ở Giáo Xứ, mang con bé về thì mặt mũi nào đi Lễ Nhà Thờ, đọc Sách Thánh !

Dẫu biết sức người như muối bỏ biển nhưng rồi vẫn cứ phải phó thác cho Chúa mà xốc vào việc Bảo Vệ Sự Sống. Có chị trong nhóm đã lãnh cả một cái tát tai nẩy lửa chỉ vì muốn giành lấy Sự Sống một cháu bé, có chị bị sỉ vả hoặc đe dọa vì mất mối của bọn cò phá thai luôn chầu chực ở các bệnh viện phụ sản. Tất cả chỉ dựa trên việc đọc Lời Chúa, đọc kinh Mai Khôi và cầu nguyện liên lỉ. Quả thật, “Không có Thầy các con không làm được gì”.

Xin hiệp một lời nguyện nho nhỏ với nhóm Bảo Vệ Sự Sống để xin Chúa hoán cải, xoay chuyển lòng dạ những người có quyền đề ra những chính sách ảnh hưởng đến Sự Sống cả một dân tộc.

Xin Ngài đánh động lương tâm y đức của các bác sĩ, xin Ngài mở lòng những người cha người mẹ, những người đàn ông, các bạn trai để họ thấu cảm được nỗi đau xót xa của riêng người phụ nữ yếu đuối phải gánh chịu trong thảm kịch phá thai, và cũng xin đón lấy tất cả các cháu bé chưa được làm người trong đời để các cháu được làm con của Chúa...


Tu Sĩ AN MAI, Lễ Thánh Gia 30.12.2005


theo EPHATA, NĂM THỨ SÁU. SỐ 249.
CHÚA NHẬT 1.1.2006

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét