Home » » Y Đức - Thất Đức = Đi Đứt

Y Đức - Thất Đức = Đi Đứt

Nếu phải mô tả sự sụp đổ của hệ thống xã hội hiện nay chỉ bằng một câu nói. có lẽ xin được nói thế này: nó tan hoang y như sau cơn bão lớn. Vâng, cả một đống hổ lốn hỗn độn bày ra sau một cơn bão lớn, mọi cái bị tàn phá, mất mát, hư hỏng, và để khắc phục được nó chẳng phải là chuyện dễ dàng trong một sớm một chiều. Trong cơn bão của luồng tư tưởng vô thần càn quét, ngành Y là một trong những ngành nằm trong mắt bão, thế nên, hậu quả chắc hẳn rất nặng nề.

Người dân chưa chấm dứt cơn hoang mang do việc phát hiện tiêm vaccin thiếu liều, chưa hết phẫn nộ với câu tuyên bố vô cảm liều mạng: “Từ nay đến cuối năm không chết mấy nữa đâu của một vị vụ trưởng Vụ Y Tế, chưa kịp trấn tĩnh tinh thần với nhiều cái chết khó hiểu của nhiều bệnh nhân trong bệnh viện, còn đang chua chát thất vọng với lời hứa của bao đời bộ trưởng cái chuyện mỗi bệnh nhân một giường, còn chưa hết ngỡ ngàng với nhiều quyết định trái với ý nguyện người dân, thì vừa qua, liên tiếp là những cái chết do tiêm chủng. Ba trẻ sơ sinh cùng phòng, cùng lúc tử vong do tiêm vaccin gan B, sau đó một ngày lại thêm một trẻ sơ sinh nữa tử vong y như vậy.

Cái mà người nhà nạn nhân nhận được trước sau vẫn chỉ là những câu ngụy biện ngớ ngẩn như sốc phản vệ mơ hồ y như đầu óc của các chuyên gia y tế. Nhiều cái chết đã xảy ra trong những năm gần đây và dồn dập những cái chết vừa qua mới có thể làm cho một guồng máy vốn đã chây ỳ quan liêu vô cảm từ lâu phải hốt hoảng, đặt lại vấn đề Y Đức trong ngành, vốn đã từ lâu bị lãng quên, bị xem nhẹ hơn cái phong bì vòi vĩnh bệnh nhân.


Y ĐỨC

Chẳng có sinh viên nào từ cổ chí kim khi tốt nghiệp ngành y mà lại không biết đến từ này, thế nhưng chúng ta lại có thể nghe được một câu trả lời của một em sinh viên mới đậu Đại Học Y, em nói: “Chúng em cần Y Đức bằng những tấm gương thực tế chứ không cần mớ lý thuyết sáo rỗng về Y Đức trong những năm đại học. Chua chát quá, lẽ ra, trong ngành này phải thật nhiều, thật nhiều những tấm gương Y Đức thì nay sao lại hiếm hoi đến thế này ?

Quý độc giả có thể gõ từ khóa “12 điều Y Đức Việt Nam” ắt hẳn quý vị sẽ được thấy sự luộm thuộm, chồng chéo và cẩu thả đến thế nào. Đã từ rất lâu, người dân đã chẳng còn niềm tin vào vị thầy thuốc, không còn biết phải bám víu vào đâu khi lâm bệnh ngặt nghèo, cứ phải lót tay, day cửa trước lèn cửa sau cho tăng thêm phần tin tưởng, với hy vọng người thân sẽ may mắn thoát tay tử thần.

Sự thật là thế, vậy mà bà bộ trưởng Y Tế lại cứ nói về chuyện đưa nhận phong bì cho bác sĩ bằng cái kiểu nói lấp lửng cứ như chuyện đùa, đi công tác đến ngay gần nhà của ba em bé nạn nhân trên cũng chả thèm ghé qua xin thăm hỏi, nhận lỗi, chia buồn, thì tư cách làm người chắc đã bỏ quên mất trong mớ phong bì.

Hay như một viên chức khác còn đổ lên đầu bệnh nhân cái tội hối lộ làm hư bác sĩ nữa, thì làm gì có chuyện trong cái xã hội này có những tấm gương sáng về Y Đức ?!? Hết lần này đến lần khác, viện phí, thuốc men, dịch vụ giá vẫn cứ tăng vùn vụt, bệnh nhân lẫn người nhà cứ tiếp tục cảnh khổ chen chúc vật vã ở hành lang bệnh viện.

Vừa qua, nhiều người cũng đặt vấn đề về chuyện không có phong bì lót tay nên cô điều dưỡng ngoài bệnh viện phụ sản trung ương Hà Nội làm ngã một lúc 5 em bé trong lúc mang ra tắm. Sự thật không biết thế nào nhưng nhìn thấy cái bậc tam cấp được xây kiểu ấy thì đủ hiểu tầm nhìn của các bác quản lý ngành Y yếu kém thế nào, hay có mấy ai thấy trong các bệnh viện đã có được lối đi ưu tiên cho người khuyết tật hay chưa ?!?


Bản thân tôi cũng từng là nạn nhân trong chuyện lót tay cho điều dưỡng. Chuyện thế này, cậu nhóc nhà tôi khi mới sinh cũng được các cô mang đi tắm, Chả nhẽ ở bệnh viện không có cái băng rốn hay sao mà khi tắm xong không thay băng mới cho thằng bé. Qua ngày hôm sau thì cháu nhiễm trùng rốn, vặn vẹo quấy khóc, khi tôi vào mới phát hiện ra, xót con, nên bực mình quát cho cô điều dưỡng vài câu. Đến chiều, cô ấy tắm cho thằng bé mà cứ như vật lộn, tôi bực quá phải nói thẳng: "Thôi cô để đấy cho tôi, tôi tự tắm cho con tôi, khỏi cần cô !"

Thật buồn vì rằng một nghề mà tư cách đạo đức và coi trọng Sự Sống lẽ ra phải được đặt lên hàng đầu thì nó lại được xếp tận đẩu đâu trong lương tâm người thầy thuốc. Kinh khủng hơn, khi phòng Kế Hoạch Hóa Gia Đình mà thực chất là phá thai lại nằm ở ngay trung tâm của các bệnh viện, thay vì là nơi cứu sống thì lại trở thành… pháp trường giết chết biết bao sinh mạng của các thai nhi !

Ôi, giá mà với tội ác phá thai này, các nhà truyền thông, các bà mẹ, các gia đình, các ngành này ngành nọ kịch liệt lên án phản đối hay nháo nhào hoảng loạn như trường hợp của các em bé bị thiệt mạng do tiêm vaccin như vừa qua thì hay biết mấy ! Có thế may ra mới cứu vãn được nền Y Đức Việt Nam thoát khỏi sự bủa vây trong vòng xoáy của đồng tiền và lương tâm chai đá ngay trong lòng một ngành rất đáng trân quý này của xã hội !


THẤT ĐỨC


Cổ nhân xưa có câu “Có đức mặc sức mà ăn”, nay có lẽ độ tin cậy không còn nên chẳng ai tìm đức mà chỉ lo tìm tiền. Hay có câu “Dẫu cha mẹ nghèo vẫn để đức cho con”, coi sự đức độ như một gia tài quý giá nhất, quý hơn cả tiền bạc, quý hơn cả công danh sự nghiệp để lại cho con cháu. Và có lẽ hiện nay, chả có con cháu nào nó cần loại gia tài này thì phải, mà nói cho ngay, nhiều bậc cha mẹ cũng chẳng mấy quan tâm đến điều này nữa rồi.

Đức không quan tâm thì thất đức là điều tất nhiên rồi, không phải bàn cãi làm gì. Vậy mới có những thầy thuốc ngoài thủ đô Hà Nội trưng những bảng hiệu nạo phá thai với đèn led nhấp nháy đầy đường, sẵn sàng giết người như ngóe, còn có những nữ bác sĩ vỗ ngực xưng danh rất ư là hãnh diện cho tay nghề phá thai hàng chục ngàn sinh linh đến nỗi không còn nhớ nổi bao nhiêu con người đã chết dưới bàn tay đao phủ của mình.

Bởi đức đã thất nên nhiều bệnh nhân không tiền thì không được chữa trị, nên chỉ còn nằm chờ chết, nên giá thuốc mới cao ngất ngưởng gấp 40 lần giá thực, kẻ không có tiền thì đành lo hậu sự ! Bởi một nền Y Đức đã đến hồi đem vứt đi nên mới có chuyện bao che cho nhau làm điều mờ ám, bằng giả, học giả, ví như những thập niên tám mươi, chín mươi, chênh lệch điểm để vào học ngành Y có khi lên đến 50% số điểm. Tuyển dụng như vậy nói sao không có kẻ bất tài ra nghề để phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác.

Cũng dễ hiểu là những khẩu hiệu sáo rỗng như “Lương y như từ mẫu" bây giờ được bệnh nhân mỉa mai là “Lương y sư tử mẫu” ! Chỉ trong các ca Bảo Vệ Sự Sống đã có rất nhiều trường hợp chết oan do bác sĩ phán sai, rằng thai nhi dị tật như chúng ta đã biết, thậm chí có em chỉ thừa có một ngón tay, có em chỉ sứt môi một tý mà cũng cho là dị tật quái thai cần phải phá bỏ, thật là những cái chết oan uổng do việc làm thất đức của những kẻ thiếu Y Đức mà ra.


ĐI ĐỨT

Từ cái Tâm, cái cơ bản của Y Đức đi đến hành động để tích đức hay thất đức, và tất nhiên khi đã hành động một cách thất đức thì chuyện "đi đứt" của nạn nhân hẳn đã rõ ràng. Bốn em bé trên kia, bao con người chết oan ức tức tưởi, bao con người đi đứt cuộc đời, mất mạng trong cái xã hội bất an hôm nay ?!? Theo các con số thống kê thì nội chết vì tai nạn giao thông đã gần 20.000 người, chết vì tai nạn lao động, vì bạo lực không hề thua kém. Những cái chết có nguyên nhân như thế có thể còn cao hơn con số chết tự nhiên của người già, của người bệnh tật ấy chứ. Lại còn phải kể đến hàng mấy triệu cái chết của nạo phá thai đem lại. Rõ ràng, mỗi năm nhiều triệu sinh mạng đã đi đứt vì chuyện thất đức, gây nên biết bao tổn thất cho xã hội, cho con người.

Của đáng tội, chẳng phải riêng ngành Y mà gần như tất cả các ngành hiện nay trong xã hội Việt Nam chúng ta đều đã đánh mất đi cái Đức của mình để chạy theo bạc tiền, quyền lực, mặc nhiên chà đạp lên công lý, công bằng, bác ái mà sát phạt lẫn nhau.

Vâng, nhưng cũng cần phải nói, đừng nghĩ chỉ có người dân lam lũ mới là nạn nhân của hành vi thất đức, chính những kẻ còn đang trên đỉnh vinh quang chói lọi của quyền lực mà lại đang đang tâm nhúng tay vào tội ác, cần biết rằng: hậu quả kinh khủng nhất vẫn đang chờ đợi bọn họ ở con đường phía trước. Luật nhân quả nào có sai đâu bao giờ ?!?

http://www.ykhoa.net/binhluan/nguyenvantuan/090227_nguyenvantuan_12dieuyducvietnam.htm

Đaminh PHAN VĂN DŨNG, Biên Hoà, 8.2013


Theo báo Ephata số 573

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét