Home » » Tiêu chuẩn gì đây?

Tiêu chuẩn gì đây?

“Hiện đại = hại điện”, tiếng Việt mình kể ra cũng ngộ nghĩnh, tài chơi chữ, nói lái của các cụ Nguyễn Khuyến, Trạng Quỳnh ngày xưa khiến cho chúng ta ngày nay còn phải bái phục… Càng sau này, tiếng Việt càng trở nên “tai quái” nhưng không phải là theo cái phong thái tinh nghịch trong sáng như các cụ ngày xưa mà thật sự là… tai quái !

Xin trưng dẫn: Nhà bảo sanh được định danh là… xưởng đẻ ! Bằng lái xe được gọi là… giấy phép lái xe, có lẽ cơ chế xin-cho làm phát sinh ra từ này chăng ? Lại nhiều lúc nhức cả đầu vì những kiểu chức danh kỳ cục, nửa nạc nửa mỡ: Phó trưởng phòng, phó hiệu trưởng, có cả phó tiến sĩ, phó giáo sư… loạn cả lên ! Gần đây lại có cả chuyện nguyên một căn nhà hai tấm của người ta hẳn hoi được định nghĩa thành ra một cái… chòi canh cá ! Rồi “ngài” Đinh bộ trưởng (lưu ý: đừng nhầm là Đinh Bộ Lĩnh) dấy lên một thứ loạn về phí: phí chống ùn tắc, rồi phí hạn chế giao thông, không chừng sẽ có ngày ra đời thứ… phí của giời !

Cái lối suy diễn ngược đời và náo loạn ấy đã là nguồn gốc của bao nhiêu phiền toái và tệ nạn. Cũng có lẽ vì thế mà người ta lập luận rằng các thai nhi có khả năng dị tật, có nguy cơ chậm phát triển, thậm chí cả các thai nhi ngoài ý muốn cũng chẳng phải là các thai nhi không thể thành… người, nên thích giết lúc nào là giết !

Độc đáo không kém, trên diễn đàn của Vnexpress.net gần đây, một đề tài được tranh luận hết sức sôi nổi, ấy là: “Một Thanh niên hiện đại luôn có bao cao su trong ví”.

Trước khi bàn vào vấn đề nóng bỏng này trên quan điểm Bảo Vệ Sự Sống, xin dài dòng văn tự một tí về cách sử dụng từ ngữ ở đây. Trước kia, chúng ta thường nghe nói: Anh ta là một thanh niên lịch lãm… Anh này có văn hóa, có đạo đức… Thế nhưng chưa bao giờ lại nghe bảo: anh này hiện đại, còn anh kia thì… chưa hiện đại. Chúng ta có thể nghe nói: dàn máy này hiện đại, chiếc xe kia hiện đại. Bây giờ tự dưng lại có kiểu nói: “Một thanh niên hiện đại…” Chả hiểu ra làm sao nữa ! Thôi cứ chấp nhận cái khái niệm “thanh niên hiện đại” này đi, rồi chúng ta sẽ dần dần đi vào nội dung chính của vấn đề cần làm sáng tỏ ở đây.

“Một thanh niên hiện đại luôn có bao cao su trong ví” là một bài viết trên diễn đàn Vnexpress.net. Hiểu theo định nghĩa này thì bất kể chàng thanh niên nào, chưa kết hôn, đã kết hôn, đã có người yêu, chưa có người yêu, bất kể nghề nghiệp, có lẽ kể cả thầy tu, từ 18 tuổi cho đến 40 nếu lục xét trong ví mà không có bao cao su thì coi như là… “hại điện” ! Thậm chí trên diễn đàn, phe ủng hộ cho ý kiến trên còn tỏ ra xem thường những người không ủng hộ bằng các từ rất nặng nề như: Cổ hủ, lạc hậu, đạo đức giả, rồi chụp cho cái mũ là ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm… Ôi, đủ mọi từ ngữ kinh khủng !

Lại nữa, họ cổ vũ cho chuyện luôn có sẵn bao cao su trong túi bằng những ví von rất ngộ nghĩnh. À, tạo sao bạn luôn đội mũ bảo hiểm mà lại không chấp nhận luôn sử dụng… bao cao su ? Ghê hơn nữa, có người còn nói: Cứ suy nghĩ lạc hậu thế này thì bao giờ mới tiến lên hả Việt Nam ơi ? Cứ như là số phận đất nước này hoàn toàn phụ thuộc vào cái bao cao su không bằng. Một số bạn gái còn tuyên bố xanh rờn: Thà vào nhà nghỉ với thằng bạn có bao cao su trong ví còn hơn là…

Có điều, thật đáng tiếc, phe ủng hộ cho định nghĩa quái gở này có vẻ áp đảo phe không đồng tình, kể cả về số lượng và sức mạnh sặc mùi “hại điện”… của từ ngữ. Quả thật, cái bao cao su bé tí mà cũng thật lắm chuyện quanh nó. 


Để có thể tìm hiểu sâu hơn về tác hại của nó, mời quý vị có thể tham khảo bài viết “Xả láng, ráng giữ mình” của cha Quang Uy trên Ephata.

Phần mình, tôi xin nói lên một tiếng nói chân thật tự đáy lòng cho tất cả những ai còn ngộ nhận rằng: bao cao su là cứu cánh cho con người để chống lại bệnh AIDS, bao cao su là để chống lại thảm họa nạo phá thai. Thật là lầm lẫn tai hại!

Như một số người thường cổ súy cho việc tự do quan hệ tình dục, họ cho rằng, tình dục là một nhu cầu cần thiết, y như chuyện hễ đói là phải ăn, hễ khát là phải uống. Nếu trong một điều kiện bình thường, cứ đói thì lao vào mà ăn, cứ khát thì lao vào mà uống, thì xin lỗi, con người chẳng hơn con vật được tí nào. Xin hãy nghĩ kỹ lại xem. Giả sử, bạn đang đói, đang khát, nhưng nhằm lúc không có tiền trong túi, đến nhà một người quen, người ấy coi thường và sỉ nhục bạn, đem bát cơm ném vào mặt bạn, vậy khi ấy bạn có ăn có uống nổi không ? Chắc là không thể rồi ! Tình dục cũng thế, đặc tính của tình dục làm thăng hoa đời sống vợ chồng, làm nên giá trị cốt lõi của thủy chung, làm tăng thêm giá trị của hôn nhân. Cho dù là có hôn nhân hợp pháp và trên nền tảng tình yêu đi chăng nữa, thì chuyện tình dục cũng cần phải đúng lúc, đúng chỗ, vẫn phải biết tiết dục, biết giữ gìn khiết tịnh cho mình và cho nhau chứ, phải biết tôn trọng phẩm giá của nhau chứ, đâu phải cứ có bốc lên là làm bậy tùm lum chỗ nào cũng được. Nếu là người chưa có gia đình, chẳng lẽ cứ có nhu cầu là gặp ai là cũng làm bậy được sao ? Vậy cần gì lúc nào cũng phải kè kè cái bao cao su trong ví cho nó ra vẻ “hại điện” ?

Một số người lại cho rằng: Thà cứ nhét cái bao cao su trong ví, nhỡ đụng chuyện thì mang ra xài để tự bảo vệ mình khỏi AIDS, khỏi mang thai ngoài ý muốn. Họ bao biện nghe hữu lý lắm, vì ngộ nhỡ gặp trường hợp không… “nhịn” được, thì bao cao su là cách phòng tránh tốt nhất, an toàn nhất. Hãy nghĩ lại cho kỹ ! Thực chất của vấn đề có phải là như thế không ?

Chuyện kể có hai vị thiền sư, một già một trẻ đi với nhau, dọc đường họ chuyện trò vui vẻ. Đến một con suối lầy lội, ở đó có một cô gái trẻ cũng muốn đi qua, song cô không thể qua được. Thấy thế vị thiền sư già cõng luôn cô gái lội qua con suối. Rồi hai vị sư lại tiếp tục cuộc hành trình. Nhưng từ đó, vị thiền sư trẻ có vẻ ít nói và tỏ ra cau có bực bội. Thấy thế, vị thiền sư già hỏi có chuyện gì vậy ? Thiền sư trẻ lên tiếng trách móc sao vị thiền sư già lại cõng cô gái trên lưng làm ô uế cả đức hạnh. Vị thiền sư già nghe xong chỉ nói: “Ơ hay, ta đã bỏ cô gái ấy bên bờ suối, còn anh, anh lại mang cô gái ấy theo đến tận đây ư ?”

Thế đấy, vấn đề không phải là cái bao cao su, mà vấn đề bạn nghĩ bạn phải sống thế nào, nếu ai đó lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện tình dục, chỉ muốn chiếm đoạt lấy thân xác người bạn gái, chỉ nghĩ đến mầm sống lúc nào muốn bỏ là bỏ, thì dù có hay không có cái bao cao su trong ví, khi hữu sự. anh ta cũng sẽ ngả theo tiếng gọi của xác thịt, của bản năng, của libido, bất chấp luân thường đạo lý, bởi trong đầu anh ta đã luôn có ý nghĩ phải “làm” cái chuyện ấy rồi, xin lỗi, bao cao su chỉ làm tăng thêm tính quyết liệt của hành động mà thôi.

Muốn không dính AIDS, muốn không mang thai ngoài ý muốn, muốn được bạn đời tôn trọng, muốn trở thành người có lương tâm công chính, cái mà bạn cần không phải là cái bao cao su trong ví mà ngay trong tâm hồn mình, bạn phải là người biết thủy chung, biết tiết dục, biết tôn trọng sự sống, biết vượt qua những cơn cám dỗ để hoàn thiện mình.

Lẽ dĩ nhiên, nhân vô thập toàn, cũng sẽ có lúc chúng ta bị cám dỗ, có lúc chúng ta vấp phạm, tuy nhiên, cái cốt lõi của một con người khi vấp phạm, đó là biết tự nhận trách nhiệm, biết ăn năm sám hối, biết sửa sai, chứ không phải là hèn hạ giấu nhẹm hoặc thủ tiêu luôn “tang chứng” để trốn tránh trách nhiệm, hay đã biết là vấp phạm mà cứ trơ ra, chai lỳ không chịu sửa chữa, để rồi tiếp tục bao biện mà sa lầy trong tội lỗi.

Làm người cũng không phải chỉ là biết phòng bị sẵn bằng các loại thuốc ngừa thai, bao cao su, hoặc đi đặt dụng cụ tránh thai hình chữ T, thậm chí triệt sản, để rồi cuối cùng ngụy biện cho hành động không tôn trọng chính bản thân mình và của người khác.

Hãy để tâm hồn hướng thiện, hãy sống cuộc sống thủy chung, đơn giản thế thôi, bạn sẽ chẳng cần bận tâm đến cái… bao cao su làm gì nữa !

Đaminh PHAN VĂN DŨNG
Theo báo Ephata số 506,
04.2012

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét