Một địa điểm khám thai ở TPHCM |
Hôm trung tuần tháng Mười Một 2010, dư luận xứ này bổng xôn xao trước sự kiện hai nghìn lẻ hai xác thai nhi được phát hiện trong nhà xác nằm đằng sau ngôi chùa Silver Bamboo ở thủ đô Bangkok. Cảnh sát Thái tin rằng những thi thể nhỏ bé không toàn vẹn ấy được trục ra từ những vụ phá thai bất hợp pháp. Các vị sư trong đạo viện Silver Bamboo đã tổ chức lễ cầu siêu trọng thể cho hai nghìn lẻ hai thai nhi xấu số đó. Ba kẻ tình nghi bị bắt giữ, báo chí bản xứ đưa tin có hàng nghìn bệnh xá trên tòan quốc Thái Lan thực hiện những vụ nạo thai phá thai lén lút như vậy. Bộ Y Tế Thái cũng không nắm được chính xác bao nhiêu bào thai bị phá mỗi năm. Chính phủ Thái ban hành luật cấm phá thai vì cho rằng đó là tội sát nhân, ngọai trừ những trường hợp cấn thai sau khi bị cưỡng hiếp, bào thai đe dọa tính mạng thai phụ, bào thai dị dạng từ trong bụng mẹ. Trong lúc dân chúng lên tiếng yêu cầu sửa đổi luật cấm phá thai thì thủ tướng Abhisit Vejajiva, được sự ủng hộ hoàn toàn của giáo hội Phật giáo Thái, tuyên bố luật này không sai và không cần phải tu chính. Điều này cho thấy Pro-life: chống phá thai, Pro-choice: ủng hộ phá thai, là hai mặt của một vấn đề không thể tìm được sự đồng thuận từ khởi thủy cho đến khi nhân lọai bước vào thập niên thứ nhì của thiên niên kỷ XXI này. Thật vậy, chống hoặc ủng hộ phá thai, từ khái niệm đến hành động hay chính sách, vẫn là đề tài gây tranh cãi không dứt giữa phe theo và phe phản đối. Dù chống hay không chống, hai phía đều có những lý lẽ rất thuyết phục trong quan điểm hay lập trường của mình.
Đôi bạn trẻ tâm sự |
Tôi là Giuse Lê Quang Uy, linh mục Giòng Chúa Cứu Thế. Công việc gọi là bảo vệ sự sống phát xuất từ một suy nghĩ của bề trên chúng tôi cách đây khoảng mười năm, khi biết được trên toàn thế giới có phong trào pro-life, chúng tôi gọi là phong trào bảo vệ sự sống. Và công việc của chúng tôi bắt đầu mười năm qua.
Đầu tiên khi các cha giòng Chúa Cứu Thế ngồi tòa giải tội thì rất nhiều chị em phụ nữ đến xưng tội phá thai. Chúng tôi hỏi tại sao biết tội mà vẫn cứ phá thì họ nói họ không còn con đường nào khác. Nhiều khi cái yếu tố cuối cùng và quan trọng là cần một nơi để nương thân , tránh dư luận xã hội, giữ lại em bé trong bào thai cho đến khi mẹ tròn con vuông, thì họ cũng không biết tìm ở đâu ra một nơi chốn như thế. Nên đường cùng họ đi phá thai.
Thế là bề trên lúc bấy giờ của linh mục Lê Quang Uy, hiện là giám tỉnh Tinh giòng Chúa Cứu Thế, bày tỏ ý muốn về một nơi chốn giúp đỡ những thai phụ không nơi nương tựa:
Một ngôi nhà cho họ được nương náu được chăm sóc đến lúc mẹ tròn con vuông rồi giúp họ nuôi con. Đó là ý tưởng đầu tiên hình thành của công việc bảo vệ sự sống.
Đầu tiên chúng tôi có mái ấm Gêrađô, cho tới hôm nay đã họat động được tám năm, có thể đã ba bốn trăm cháu bé được sinh ra ở đó.
Sau mái ấm Gerađô, nhóm bảo vệ sự sống đầu tiên hình thành gồm các anh chị em giáo dân, được tập huấn về tâm lý cũng như đức tin để có thể nói chuyện và giúp đỡ những người có ý muốn phá thai, đưa họ về mái ấm chờ ngày sinh nở. Đó là bước thứ hai.
Bước thứ ba, linh mục Lê Quang Uy kể tiếp
Những người đã trót phá thai rồi thì những bào thai đó chúng tôi xin từ các bệnh viện, đem về rồi lo hậu sự . Mỗi ngày ít thì cũng một trăm năm mươi cháu, có những ngày cao điểm thì năm trăm cháu, thu nhặt từ các bệnh viện các phòng khám tư nhân. Đến khuya thì chúng tôi có một điểm thiêu xác các cháu ở ngọai thành, tang tro cốt các cháu vào trong những viên gạch. Tương lai với những viên gạch đó chúng tôi sẽ xây một cái lăng gọi tên là Lăng Anh Hài.
Bước thứ tư của công tác bảo vệ sự sống là giáo dục, truyền thông, rồi hướng dẫn các bạn trẻ, các sinh viên, các công nhân xa nhà, mời họ đến những khóa học hoặc những buổi thuyết trình: Chúng tôi in những tờ bướm, làm các CD về chuyện bảo vệ sự sống, để phân phát và nói chuyện ở khắp mọi nơi, hướng dẫn người ta đừng phá thai . Các đôi vợ chồng cần sự ổn định trong gia đình thì chúng tôi hướng dẫn cho họ phương pháp tự quan sát, Auto Observation, ngừa thai tự nhiên, không dùng các phương pháp nhân tạo phạm vào luật sự sống của Hội Thánh. Đó là họat động thứ tư, truyền thông, hướng dẫn bảo vệ sự sống.
Mục vụ hậu phá thai
Với thời gian, một nhu cầu bức thiết nảy sinh, là lúc bước thứ năm tức mục vụ hậu phá thai ra đời:
Ở phòng Siêu Âm trong bệnh viện. |
Có những người đã lỡ phá thai rồi mà còn mang nỗi niềm ân hận giày vò. Có những bà cụ già tám mươi tuổi, từng phá thai ba bốn mươi năm về trước bây giờ vẫn cứ ray rứt. Không để họ cứ mang gánh nặng mãi trong tâm hồn, chúng tôi đã nâng đỡ họ.Trên quan điểm đức tin Công giáo, linh mục Lê Quang Uy khẳng định con người không có quyền hủy diệt mầm sống, không có quyền cho sống hay bắt chết một em bé:
Nếu là người Công giáo thì thứ nhất họ cần giao hòa với Thiên Chúa trong bí tích hòa giải. Sau đó là bước mà cả những người không Công giáo cũng có thể làm được, là giao hòa với chính đứa con mình đã từ chối đã lọai bỏ nó. Động tác quan trọng là nhìn nhận lại đứa con của mình, đặt tên thánh cho nó. Nếu là người Phật giáo thì cho cháu một pháp danh, gọi tên nói chuyện với cháu trong sự cầu nguyện.
Thật ra các cháu vô tội, chúng đã được đón nhận về với Thượng Đế với Thiên Chúa rồi, nhưng thú thật vẫn có cái nỗi buồn. Thực tế nhiều cháu nó vẫn quanh quất thế nào đó, nó về với cha mẹ. Nhiều người đến với chúng tôi họ tâm sự rất tội nghiệp. Không phải chuyện mê tín dị đoan, không phải hồn ma bong quế, mà đây là một nhu cầu tâm linh thật sự. Chúng tôi thực hiện mục vụ hậu phá thai để nâng đỡ họ, giúp cho họ giao hòa lại với đứa con của họ. Từ nỗi niềm đó họ tìm lại được niềm vui. Chúng tôi khuyến khích họ không dừng lại ở cái thương đau giày vò ấy mãi mà hãy trở thành người chiến sĩ đi bảo vệ sự sống.
Chính những người ấy, linh mục Lê Quang Uy khẳng định, bây giờ trở thành tích cực trong công việc đi bảo vệ sự sống, đi thuyết phục những người khác từ bỏ ý định phá thai. Đó là bước họat động thứ sáu của công tác bảo vệ sự sống.
Đúng là một vấn đề hết sức tế nhị trong một đất nước chủ trương kế họach hóa dân số. Thiết nghĩ việc chúng tôi làm mang tính nhân đạo. Không lý lẽ nào có thể biện hộ cho việc phá thai dù là đứa bé đến trong hoàn cảnh kinh tế không cho phép, đến ngoài ý muốn do sự quan hệ tình dục ngoài hôn nhân hoặc do bị cưỡng hiếp hoặc bị lừa gạt tình cảm cái này cái kia. Chúng tôi quan niệm sự sống là vô giá, con người chỉ có thể cộng tác để sinh ra một em bé chứ không thể tạo ra em bé giống như một nhà máy sản xuất hàng loạt những em bé.
Mà phải làm cho sự sống đó được thăng tiến, thăng hoa, phát triển và nẩy nở thành một con ngừơi đúng đắn. Cho nên chúng tôi nỗ lực hết sức và chúng tôi nghĩ đây là một chủ trương nhân đạo mang tính từ thiện xã hội rất cao.Âm thanh quí vị nghe từ đầu bài đến giờ là nhạc phẩm Tiếng Vọng, đã đọat hạng nhất Giải Sáng Tác Mới 2010 do trung tâm ca nhạc Asia Entertainment và đài tryền hình SBTN tổ chức ngày 18 tháng Mười Hai vừa qua ở California. Người trình bày nhạc phẩm Tiếng Vọng là ca sĩ Lê Anh Quân. Tác giả, bạn trẻ Trần Thái Sơn, hai mươi tuổi, qua Hoa Kỳ được hơn ba năm, định cư tại tiểu bang Maryland:
Nhân đây cũng chia xẻ để thấy cái công rất lớn của anh chị em giáo dân của các cộng tác viên. Khởi xướng, huấn luyện và hướng dẫn là do các tu sĩ nam nữ, nhưng cả mạng lưới các anh chi em ở dưới là những tay phải tay trái, là chân chạy , là những người tiếp cận sát nhất gần nhất hiệu quả nhất đối với những người sắp sửa phá thai. Tính đến lúc này bốn mươi nghĩa trang đồng nhi, nơi an nghĩ của những bào thai không được chào đời, đã thành hình nhiều nơi trong nước.
Trước khi sáng tác nhạc phẩm Tiếng Vọng em đã tình cờ thấy được hình ảnh đau thương của những trẻ bị phá thai, tự nhiên em cảm nhận tình thương của cha mẹ sinh ra em. Em cảm thấy rất tội nghiệp cho những đứa trẻ không có cơ hội làm người trên đời này. Em bắt đầu đặt mình vào tâm trạng của những trẻ bị phá thai, những người con bị bỏ rơi. Em nghĩ cha mẹ khó khăn mới có em, em muốn viết lên nỗi lòng của những đứa trẻ không có cơ hội nói lên. Tại vì em là người có đạo, em muốn xin là hãy cho những đứa trẻ có cuộc sống tốt trong thế giới này, xin cho chúng được thấy ánh sáng mặt trời. Xin dùng tình thương để nuôi dạy chúng.Nhạc sĩ Trúc Hồ, một trong năm giám khảo đã chấm cho tác phẩm Tiếng Vọng về nhất, giải thích:
Sỡ dĩ cá nhân Hồ chấm bài Tiếng Vọng của em Thái Sơn là bởi vì viết một bài tình ca thì tương đối dể hơn là viết thể lọai nhạc như thế này. Đây là một bài nhạc xuất sắc, có cái độ khó, có sự tài tình và khéo léo, chủ đề như vậy mà thể hiện thành ca khúc là một điều rất giỏi.Nhạc phẩm Tiếng Vọng của Thái Sơn, cảm xúc nhân bản từ quan niệm pro-life, chống phá thai, mà các thành viên bảo vệ sự sống ở Việt Nam đang theo đuổi, tạm chấm dứt cùng mục Đời Sống Người Việt Khắp Nơi tối nay. Phần hai, đề tài pro-choice, ủng hộ phá thai, sẽ đến với quí vị tối thứ Năm tuần sau. Thanh Trúc kính chào tạm biệt.
Thanh Trúc
Theo RFA
0 bình luận:
Đăng nhận xét