Home » » "Chúng tôi, cùng các linh mục của chúng tôi sẵn sàng đi tù..."

"Chúng tôi, cùng các linh mục của chúng tôi sẵn sàng đi tù..."

HVĐHDC - “Trong tư cách Kitô hữu sống đạo, anh chị em hãy cương quyết không để cho "văn hoá sự chết" lôi cuốn mình, không chấp nhận mọi hình thức xúc phạm đến sự sống và phẩm giá con người, nhất là can đảm nói "không" với tệ nạn phá thai và ly dị vốn là những tệ nạn luôn luôn để lại hậu quả bi thảm cho gia đình cũng như cho xã hội và Giáo Hội”.
 

Hôm Tết, gặp mấy chị Nữ Tu đang phục vụ trên Trung Tâm Trọng Điểm, một chị thân tình hỏi: “Năm mới, cha mơ ước điều gì, con sẽ chúc cha điều ấy ?” Tôi nghĩ là hỏi đùa nên cũng trả lời cho vui, rằng bây giờ tôi chỉ mơ được... giảm cân, bởi sau 5 năm bỏ thuốc, tôi tăng đến 20Kg thặng dư, khổ sở nặng nề quá. Mọi người cười ồ lên. Câu chuyện bị cuốn sang đề tài hút thuốc lá, rồi lan qua tệ nạn hút xì ke ma túy trong giới trẻ, rồi sang chuyện bệnh tật, HIV và AIDS, nghĩa là toàn “chuyện nghề nghiệp” của những người đang phục vụ bệnh nhân AIDS...

Sau đó mấy ngày ở lại Trọng Điểm trực Tết với các anh chị cộng đoàn Mai Linh, tôi cứ ngẫm nghĩ mãi về câu hỏi “năm mới, mơ ước điều gì”. Bao nhiêu cái Tết đã qua trong đời mình, bao nhiêu cái năm mới đã trôi vào quá khứ, tôi đã mơ ước những gì, đã có những ước mơ nào trở thành hiện thực, đã có những mơ ước nào mãi mãi vẫn là ước mơ, đẹp nhưng xa vời viễn vông, thậm chí không tưởng !?!

Rồi bây giờ, Tết đã xong, mỗi người mỗi việc, tất cả đã quay trở lại cái nhịp điệu cuộc đời quen thuộc với những vui khổ thăng trầm của nó. Chuyện ước mơ với mơ ước đầu năm không thấy ai đá động đến nữa, làm như thể, mơ ước chỉ là chuyện thích hợp với những ngày Tết khi người ta gặp nhau, chào hỏi xã giao và luôn tiện cầu chúc cho ước mơ của người và của mình được thành sự. Vậy thôi !

Phần tôi, một tuần đã qua rồi mà tôi vẫn cứ bị ám ảnh bởi một bản tin ngắn nhận được trên mạng, tôi đã xúc động ngay khi đọc xong vì chuyện liên quan đến... Bảo Vệ Sự Sống. Tôi xin phép biên tập lại một chút cho gọn và rõ nghĩa hơn bản tin được dịch từ AsiaNews:

Các Giám Mục Philippines sẵn sàng đi tù để ngăn chặn luật phá thai

Các Giám Mục Phi Luật Tân đã công bố một chiến dịch "bất tuân dân sự" chống lại một dự luật về ngừa thai và phá thai chính phủ sẽ thông qua nay mai trong tháng 2. Đức Cha Nereo Odchimar, Chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Philippines (Ảnh bên trái), thay mặt tất cả Giám Mục đoàn, đã đưa ra một lá thư mục vụ, kêu gọi người Công Giáo toàn quốc, Giáo Sĩ và Giáo Dân, tỏ thái độ kiên quyết phản đối và chiến đấu mạnh mẽ dự luật này, tuy nhiên các ngài vẫn khẳng định chiến dịch sẽ diễn ra hết sức ôn hòa bất bạo động, không có ý định tìm cách lật đổ chính phủ đương nhiệm.

Được biết, trong tháng 2, dự luật sẽ được đệ trình lên Hạ Nghị Viện để xin phê chuẩn chính thức. Người ta đã quan ngại sẽ gây đụng chạm mạnh đối với người Công Giáo gần như toàn tòng tại Philippines nên đã tránh không gọi đây là "Luật sức khỏe sinh sản", mà gọi là luật "về cha mẹ có trách nhiệm". Tuy nhiên, trong thực tế, luật này sẽ khuyến khích người dân có thể sử dụng các biện pháp ngừa thai như là phá thai, lại nữa luật sẽ được bảo trợ ngay tại các trường học, và vẫn tiếp tục cấm các bác sĩ có thể nại đến lương tâm khi từ chối phá thai.

Điều này đã bất chấp tất cả những nỗ lực từ phía Giáo Hội và cả từ phía tổng thống Benino Aquino là người mới đây đã công bố một một bản đánh giá các điểm gây tranh cãi gay gắt nhất của dự luật. Và như thế càng làm cho bầu khí phản kháng trở nên sôi sục.

Bên cạnh đó, Hiệp Hội Phò Sự Sống Quốc Tế Sự Sống Con Người (HLI) sẽ tổ chức một cuộc biểu tình trong những ngày tới để yêu cầu Tổng Thống chống lại áp lực của các tổ chức quốc tế đang tài trợ cho việc kiểm soát sinh sản như một phương cách để giảm nghèo. Theo Giám đốc Rene Bullecer của HLI, Tổng Thống đang bị sức ép của các cơ quan quốc tế như Cơ Quan Phát Triển Quốc Tế Hoa Kỳ (USAID) và Quỹ Dân số Liên Hiệp Quốc (UNFPA) khi họ đã tài trợ hơn 900 triệu USD cho chính phủ để buộc Tổng Thống phải lùi bước.

Và giọt nước tràn ly, hôm 3.2.2011 (mùng 1 Tết bên Việt Nam mình), Đức Cha Arturo Mandin Bastes (Ảnh bên phải), Giáo Phận Romblon, khu vực thành phố Sorgoson phía nam thủ đô Manila, vốn là một Tu Sĩ Dòng Ngôi Lời, nói rất mạnh cùng giới báo chí: "Chúng tôi, cùng với các Linh Mục của chúng tôi, sẵn sàng đi tù, để phản đối chống lại hành động vô đạo đức này".

Nghe chuyện xứ người mà nghĩ đến chuyện nước mình. Phá thai thì thời nào cũng có, nhưng phải nói là sang thời của chế độ xã hội chủ nghĩa sau 75 thì phá thai... được mùa nở rộ. Lúc đầu, khó khăn thiếu đói quá, người ta đành đoạn nạo hút thai và đặt vòng. Vậy mà không nhiều, không đến mức tràn lan báo động đỏ. Càng về sau này, đời sống kinh tế có vẻ khá lên, như thể chạy đua với tình trạng tham nhũng hoành hành bên phía chính quyền, các tệ nạn trong các tầng lớp xã hội cũng tăng vọt khủng khiếp, trong đó có lẽ AIDS và phá thai đạt mức vô dịch.

Cứ xem Nhà Nước vẽ panô khổng lồ treo đầy ngoài đường, ghi là: cứ mỗi 15 phút, Việt Nam có thêm một nạn nhân AIDS. Còn chuyện phá thai thì dựa vào con số thống kê chính thức và không chính thức, có thể làm bài tính suy ra cứ khoảng 6 giây trôi qua, lại có một thai nhi bị giết chết đâu đó trong các bệnh viện phụ sản hoặc đa khoa, các phòng khám công khai và các điểm phá thai chui lủi, thậm chí ở Hà Nội, đường Giải Phóng thênh thang tấp nập sầm uất đã được mệnh danh là “phố phá thai”.

Hình như bên phía Công Giáo mình, Huế là nơi tiên phong từ năm 1992 trong việc Bảo Vệ Sự Sống với các mái ấm nho nhỏ của cha Nguyễn Hữu Giải cưu mang các bà mẹ không muốn giết con và nhất là với ba quả đồi ở Giáo Xứ Ngọc Hồ đến nay đã lô nhô trắng xóa những nấm mồ thai nhi. Rồi sau đó có lẽ là Pleiku với Nghĩa Trang Đồng Nhi của cha Nguyễn Vân Đông. Ở Sàigòn sang thập niên 2000, “sơ Hào” Dòng Đức Bà Truyền Giáo đã có một Mái Ấm tiếp nhận các trường hợp lỡ lầm.

Rồi DCCT nhập cuộc cách đây gần mười năm, không chỉ có các Mái Ấm chăm sóc, không chỉ lo quy tập và hỏa táng hàng vạn xác thai nhi để làm nên một Lăng Anh Hài, mà việc giảng dạy và truyền thông BVSS còn được đẩy mạnh ở mọi miền, lan tỏa vào cả các nhà máy, các khu nhà trọ của công nhân và sinh viên Xa Quê. Bây giờ thì các Dòng Tu nam nữ khắp nơi, khắp các Giáo Phận trong Nam ngoài Bắc đã dấn thân rất nhiều, rất mạnh bên cạnh các cha xứ, các hội đoàn Công Giáo.

Tất cả những diễn tiến phát triển của phong trào BVSS ở Việt Nam trong khoảng 20 năm qua có thể được tóm lược như thế, thiết nghĩ, các đấng các bậc ở các Giáo Phận biết hết, biết rõ nữa là khác, nhưng không hiểu sao, không thấy lên tiếng. Mỗi khi Hội Đồng Giám Mục họp, anh chị em làm BVSS lại ngong ngóng đợi chờ một lời kêu gọi, một lời định hướng chỉ đường cho các tầng lớp Giáo Sĩ và Giáo Dân về tinh thần và hành động để BVSS. Thế nhưng, mọi sự cứ qua đi trong tiếc nuối và buồn bã, may mà ai nấy đều bảo nhau không được nản chí thất vọng, nó có nguy cơ khiến mình bị tê liệt đầu hàng.

May quá, năm 2006, trong Thư Mục Vụ của Hội Đồng Giám Mục, tôi đoán do Đức Cha Ngô Quang Kiệt chấp bút, ở gần cuối đã có một lời mời gọi khá mạnh như thế này:

“Trong tư cách Kitô hữu sống đạo, anh chị em hãy cương quyết không để cho "văn hoá sự chết" lôi cuốn mình, không chấp nhận mọi hình thức xúc phạm đến sự sống và phẩm giá con người, nhất là can đảm nói "không" với tệ nạn phá thai và ly dị vốn là những tệ nạn luôn luôn để lại hậu quả bi thảm cho gia đình cũng như cho xã hội và Giáo Hội”.

Dạo ấy, anh em DCCT chúng tôi đang giúp Đại Phúc tại Giáo Phận Bùi Chu, nơi gần như toàn tòng Công Giáo mà mức độ ngừa thai và phá thai đáng phải báo động từ lâu. Nhận được bản văn Thư Mục Vụ qua Internet, chúng tôi đã “có cơ sở” để mạnh dạn trình bày được với các cha xứ nơi nào còn do dự ngần ngại sợ đụng chạm đến chính sách kế hoạch hóa của Nhà Nước. Và thế là chúng tôi đã được “bật đèn xanh”, làm được bao nhiêu việc, và chắc chắn vì thế cũng đã cứu được không ít sinh linh.

Mãi đến cuối năm 2010 vừa qua, Trong Đại Hội Dân Chúa, có lẽ không ai ngờ bác sĩ Nguyễn Đăng Phấn lại thay mặt cho hàng ngàn anh chị em Linh Mục, Tu Sĩ và Giáo Dân thiện nguyện BVSS để đọc một bài tham luận khá dài, đặt thẳng lên bàn nghị sự của Đại Hội, hay nói đúng hơn, ngỏ lời trực tiếp với lương tâm của các đấng các bậc, để ở cương vị cao nhất của Hội Thánh địa phương tại Việt Nam, các ngài cần phải có một tiếng nói quả cảm nào đó cho việc BVSS.

Mọi sự tưởng như lại chìm đi sau những tràng pháo tay rộn rã, sau những pô ảnh chụp lưu niệm tưng bừng và sau một sứ điệp tổng kết Đại Hội thật đầy đặn và tròn trịa, không ngờ từ Roma, Đức Giáo Hoàng mở ra một chỉ thị cho Giáo Hội toàn cầu cùng tổ chức một Đêm Canh Thức cầu nguyện cho các thai nhi trong một Chúa Nhật áp Lễ Giáng Sinh 2011.

Thế là tất cả lại cựa quậy chuyển mình, khắp các Giáo Xứ các Giáo Phận trong Nam ngoài Bắc rạo rực chuẩn bị và bắt tay vào tổ chức những buổi tối chia sẻ về BVSS, những buổi giảng dạy về giáo dục giới tính trong đó thảm kịch nạo phá thai được nhấn mạnh, và nhất là đỉnh cao luôn là phần thắp nến cầu nguyện cho các em bé đang còn sống và đã bị giết chết từ trong bào thai. Ngay cả ở một số Nhà Thờ mà cha xứ tham gia UBĐKYN, vốn lâu nay là “pháo đài” cố thủ đến cùng, dứt khoát không được phép đá động đến những chuyện “nhạy cảm” làm “mích lòng” Nhà Nước, thì nay lại trở thành nơi tổ chức cầu nguyện BVSS nổi trội nhất...

Niềm hy vọng của anh chị em BVSS như vậy là lại được nhen nhúm khơi lên, cho dẫu mọi người vẫn cứ an ủi khích lệ nhau: Thôi thì cả hai chục năm qua, có văn bản chỉ đạo nào đâu từ các đấng các bậc, có lời hiệu triệu kêu gọi nào đâu từ trên cao xuống mà bọn chúng mình bên dưới vẫn nỗ lực lặng lẽ làm theo mách bảo của lương tâm, của tinh thần các thông điệp BVSS của Hội Thánh, của Đức cố Gioan Phaolô đệ nhị đấy thôi !

Vậy thì, nếu bây giờ có ai hỏi tôi: Năm mới, tôi mơ ước điều gì ?, tôi sẽ xin ước mơ một điều duy nhất liên quan đến BVSS như thế này:

Tôi ước mơ trong năm 2011 này, nếu có thể được, vào đúng dịp 25 tháng 3 sắp tới đây, Ngày Thai Nhi Thế Giới sẽ được chọn là Ngày Thai Nhi Việt Nam, và các Giám Mục Việt Nam cũng sẽ can đảm và khẳng khái lên tiếng đối với xã hội đương quyền giống như các “hiền huynh” của mình bên Philippines, rằng:

"Chúng tôi, cùng với các Linh Mục của chúng tôi, sẵn sàng đi tù, để phản đối chống lại đường lối chính sách kế hoạch hóa gia đình, thực chất là cổ võ nạo phá thai, lâu nay và bây giờ đang biến đất nước Việt Nam thành một trong các quốc gia có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới..."

Tôi ước mơ và tôi sẽ không ngừng cầu nguyện để...


Lm. QUANG UY, DCCT, Chúa Nhật 13.2.2011

http://huongvedaihoidanchua.net/baovesusong/4496.html

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét