Home » » Nhật ký của một bà mẹ đơn thân

Nhật ký của một bà mẹ đơn thân

Mẹ đã có một quyết định mà nhiều người cho là mạo hiểm, đó là làm một bà mẹ đơn thân. Mẹ không có can đảm đến bệnh viện và tự tay bỏ đi giọt máu của chính mình.




Ngày… tháng… năm

Cứ mỗi lần sờ tay lên bụng, cảm nhận được những nhịp đập yếu ớt của con, mẹ lại thấy có thêm nghị lực. Mẹ để dành tiền nhiều hơn, không mua sắm vô tội vạ như trước nữa, bởi bây giờ mẹ đã không còn một mình. Mẹ sẽ cho con những gì tốt đẹp nhất có thể.



Ngày… tháng… năm

Những lần đi khám thai đối với mẹ là những giờ phút hồi hộp nhất. Mẹ vừa mừng vừa lo. Lo vì không biết con có phát triển bình thường như những đứa trẻ khác không? Mừng vì cuối cùng cũng thấy được những hình ảnh đầu tiên của con. Con mẹ thật đáng yêu! Đôi chân nhỏ xinh của con cứ vùng vẫy làm mẹ cảm động chảy nước mắt.

Mẹ đi làm trước bao con mắt soi mói của đồng nghiệp. Nếu như trước kia, chắc mẹ sẽ không đủ nghị lực để vượt qua, dẫu chỉ là một lời dèm pha nhỏ nhặt. Nhưng bây giờ, mẹ lại cúi mặt im lặng. Không phải vì mẹ đã hành động sai, mà chỉ vì mẹ biết, để được giữ con lại gần mẹ, mẹ sẽ phải cứng rắn hơn, nghị lực hơn.

Ngày… tháng… năm

Cuối cùng, sau bao ngày chờ đợi, con cũng đã chào đời trong sự vui mừng khôn xiết của mẹ. Nhìn những sản phụ đau đớn trên bàn đẻ, mẹ không khỏi cảm thấy sợ hãi. Mẹ cũng thoáng buồn khi bên cạnh mình không có một người đàn ông nào cả. Có lẽ, mẹ là người duy nhất ở phòng sinh không có chồng đi cùng. Trong một giây phút ngắn ngủi, mẹ cũng cảm thấy tủi thân và buồn. Nhưng mẹ chỉ buồn giây lát thôi, vì chính mẹ đã chọn con đường này cơ mà. Hơn nữa, mẹ sắp được nhìn thấy con của mẹ rồi đấy thôi.

Con của mẹ là đứa bé đáng yêu nhất mà mẹ từng thấy. Mẹ thực sự rất hạnh phúc khi được đón con từ tay cô nữ hộ sinh. Con chỉ nặng 3.2kg nhưng lại bú rất khỏe. Nhìn miệng con nhóp nhép bú sữa, mẹ cảm thấy chẳng có điều gì làm mẹ hạnh phúc hơn thế nữa.

Ngày… tháng… năm

Những tháng ngày sau đó, mẹ mới thấm thía nỗi vất vả của một người mẹ đơn thân có con mọn. Con có đủ “nhu cầu” và dù đã chuẩn bị tâm lý, đọc sách kỹ càng, mẹ cũng không thể tưởng tượng được là làm mẹ lại khó nhọc như thế. Con khóc, ngủ, đòi ăn chẳng vào một giờ quy định nào. Mẹ tất bật xoay theo con đến gầy mòn cả người.

Đã có lúc, mẹ không nén nổi tiếng khóc tủi thân trong đêm khuya, khi con đã ngon giấc. Mẹ biết mình đã chọn con đường này, mẹ biết con là bảo vật lớn nhất của mẹ, nhưng sao đôi lúc, mẹ vẫn cảm thấy chông chênh khi nghĩ về tương lai.

Rồi những khi con đau ốm, một mình mẹ lái xe đưa con đi bác sỹ. Nhìn con khóc ngằn ngặt mà người bên cạnh cứ hỏi: “Bố thằng bé đâu?”, mẹ lại không ngăn nổi nước mắt.

Đôi khi mẹ lại nghĩ: có phải mẹ làm thế này là quá ích kỷ đối với con không? Nếu như sau này con hỏi mẹ câu hỏi đó, mẹ biết trả lời con như thế nào đây? Nếu như con phát triển không toàn diện như những đứa trẻ khác vì thiếu sự chăm sóc của cha thì mẹ phải làm gì?

Ngày… tháng… năm

Con lớn lên từng ngày. Mẹ tự nhủ phải chăm sóc cho con thật tốt, phải gánh vác cả phần của một ông bố để con mẹ được phát triển một cách toàn diện.

Hôm nay Bi của mẹ chính thức vào mẫu giáo. Nhìn con mang chiếc ba lô bé xíu theo cô giáo vào lớp học, lòng mẹ lại dấy lên một cảm xúc khó tả.

Ngày… tháng… năm

Đã có lúc mẹ mệt mỏi vì những lời dị nghị xung quanh, đến nỗi nghi ngờ cả sự lựa chọn của chính mình. Đã có lúc loay hoay với đủ thứ việc dành cho đàn ông, mẹ đã thèm có một bờ vai vững chắc để được dựa vào. Nhưng rồi sự hiện diện của con đã “đánh thức” mẹ. Mẹ đã có được con - bảo vật quý nhất của mẹ. Do đó, quãng đường phía trước có gian nan thế nào đi chăng nữa, thì mẹ biết, mình cũng sẽ không đơn độc…

Có thể sau này lớn lên, con sẽ oán trách mẹ vì đã không cho con một mái ấm trọn vẹn. Mẹ cũng không có ý định cho con biết, cha con đã ruồng bỏ mẹ con mình như thế nào. Nhưng hãy tin, mẹ yêu con hơn bất cứ điều gì trên đời này. Mẹ luôn muốn con được sinh ra và hưởng những gì tốt đẹp nhất. Chỉ có điều, đôi lúc mọi việc không phải lúc nào cũng như mong muốn của mẹ con ta.

Cuối cùng, mẹ muốn nói với con rằng: Mẹ biết con luôn cần một người bố, nhưng là một người bố thực sự chứ không phải là một người chỉ để gọi một tiếng “cha”. Do đó, mẹ con mình hãy cứ sống hạnh phúc và chờ đợi, con nhé!



Song Ngọc

Theo Eva.vn

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét