Home » » Con xin được sống

Con xin được sống

HVĐHDC - BBT xin trân trọng giới thiệu bài thơ như một lời kêu cầu của bào thai đứa con với chính mẹ mình. Tác giả Phan Văn Dũng vẫn luôn là một cây bút mạnh về BVSS, lần này, anh đã gửi đến không phải là một bài viết như mọi khi, nhưng là một bài thơ. Phải chăng ngôn ngữ và hình ảnh của thơ da diết hơn, lay động lòng người mạnh hơn ?

Dẫu con là đứa trẻ chẳng được mong,
Thì xin mẹ hãy cho con được sống,
Được ngắm nhìn ánh nhật quang sáng rực,
Được chìm ngập trong vàng giãi trăng thanh.



Dẫu con là một bào thai dị tật,
Xin mẹ thương đừng chối bỏ con đi,
Cho nhân gian hôm nay còn đong đếm,
Lượng tình thương trắc ẩn của con người.

Dẫu con là đứa con ngoài giá thú,
Thì mẹ ơi, quyền sống cũng như ai,
Quyền ước ao lên tiếng khóc chào đời,
Quyền ước nghe một lời ru ngắn ngủi.

Dẫu con là một đứa trẻ thừa dư,
Vẫn là con máu thịt của mẹ mà.
Cũng ước mong một vòng tay ấm áp,
Cũng mong giòng vị ngọt của sữa thơm.

Dẫu con là một đứa trẻ không cha,
Mẹ ơi, mẹ, con thiết tha được sống,
Dù cuộc sống có chênh vênh khấp khểnh,
Vẫn còn hơn là mất đi lặng lẽ.

Dẫu con là hậu quả của tình say,
Hồn xác con cũng không là u bướu,
Mẹ không thương sao nỡ đem cắt bỏ,
Nỗi oan này con còn biết kêu ai ?

Dẫu con là thai nữ cũng có sao
Mẹ cha ơi, sao đành tâm vứt bỏ ?
Chẳng lẽ con mất đi quyền bình đẳng
Của con người mà Chúa đã trao ban ?

Dẫu có con, mẹ phải lo sinh mạng,
Mẹ biết lo, con cũng thế, mẹ ơi,
Tình chân chính phải hy sinh mạng sống
Tấm chân tình con sẽ mãi không quên.

Dẫu con là một bào thai tai họa,
Thì mẹ ơi, đâu phải lỗi do con !
Xin đừng giết con đi mà tội nghiệp,
Con của mẹ còn bé lắm, mẹ ơi !

Mẹ ơi, mẹ, con van xin được sống,
Được làm người để gọi tiếng mẹ ơi.

Đaminh PHAN VĂN DŨNG, Noel 2010




http://huongvedaihoidanchua.net/baovesusong/4443.html

Góp nhặt bởi : Hà An - Vài lời tâm sự

Tôi chỉ là một thành viên vô dụng của nhóm Bảo Vệ Sự Sống Thái Hà, muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình chống lại thảm họa phá thai, chống lại nền văn hóa sự chết đồng thời vun đắp cho nền văn minh sự sống và tình yêu thương. Mượn lời của Mẹ Teresa thì những việc tôi làm chỉ như giọt nước giữa đại dương, nhưng nếu không có thì hẳn đại dương sẽ thiếu đi một giọt nước.

0 bình luận:

Đăng nhận xét