“Suỵt…
Nói khẽ thôi, các em còn đang ngủ” (*)
Đừng lay động, những giấc ngủ ngàn thu
Lá trên cây còn vi vu giấc điệp
Gió thì thào phải lén khẽ ru em.
Con chim sáo nghẹn ngào không hót được.
Bóng mây trời, còn níu cả chân đi
Vì nơi đây, ngàn vạn thiên thần nhỏ
Vẫn say sưa, giấc ngủ cuối trong đời
Chân bước nhẹ cỏ hoang người lạc lối
Nén hương trầm bay ngát ngập không gian
Hạt sương sớm ngân nga thương giọt lệ
Lóng lánh buồn trên mi mắt nhân gian.
Nói khẽ thôi, các em còn đang ngủ” (*)
Đừng lay động, những giấc ngủ ngàn thu
Lá trên cây còn vi vu giấc điệp
Gió thì thào phải lén khẽ ru em.
Con chim sáo nghẹn ngào không hót được.
Bóng mây trời, còn níu cả chân đi
Vì nơi đây, ngàn vạn thiên thần nhỏ
Vẫn say sưa, giấc ngủ cuối trong đời
Chân bước nhẹ cỏ hoang người lạc lối
Nén hương trầm bay ngát ngập không gian
Hạt sương sớm ngân nga thương giọt lệ
Lóng lánh buồn trên mi mắt nhân gian.
Ảnh: Lê Văn Dương |
Mộ bia đấy, chiếc nôi đời em đấy
Dòng sữa thơm, thay bởi khói nhang thơm
Đôi tay mẹ, hay vòng tay đất lạnh
Ngủ đi em, em hãy ngủ đi em.
Ngủ đi em, giữa hàng hàng mộ chí
Cho vơ nằm, vô vọng đợi người thân
Mộ không tên, không hình… mộ không tuổi
Mộ ngục tù bởi hàng số ghi danh.
Ở nơi đây, không còn ai lớn nhỏ
Chẳng mấy người, qua được một hoàng hôn
Cùng chưa được một lần lên tiếng khóc
Lúc chào đời buộc ngủ với thiên thu.
Nằm chen chúc, lô nhô cùng cỏ dại
Để nhân trần, vẫn thèm khát bon chen.
Em nằm đó, như hàng vạn dấu hỏi
Mỏi mòn trông, ai sám hối trở về.
Tôi ước được, một lần ru em ngủ
Và ước mình, hát được một điệu ru
Ngủ đi em, xin em đừng tỉnh mộng
Để cùng tôi, em thôi khỏi giật mình.
Vạn tia nắng, hay vạn hàng thập tự
Dội xuống đời, lay tỉnh vạn tâm sinh.
Cho vơ nằm, vô vọng đợi người thân
Mộ không tên, không hình… mộ không tuổi
Mộ ngục tù bởi hàng số ghi danh.
Ở nơi đây, không còn ai lớn nhỏ
Chẳng mấy người, qua được một hoàng hôn
Cùng chưa được một lần lên tiếng khóc
Lúc chào đời buộc ngủ với thiên thu.
Nằm chen chúc, lô nhô cùng cỏ dại
Để nhân trần, vẫn thèm khát bon chen.
Em nằm đó, như hàng vạn dấu hỏi
Mỏi mòn trông, ai sám hối trở về.
Tôi ước được, một lần ru em ngủ
Và ước mình, hát được một điệu ru
Ngủ đi em, xin em đừng tỉnh mộng
Để cùng tôi, em thôi khỏi giật mình.
Vạn tia nắng, hay vạn hàng thập tự
Dội xuống đời, lay tỉnh vạn tâm sinh.
Đaminh Phan Văn Dũng
(*) Câu nói của Anh Trương Văn Năng trong một bài viết của Lâm Nguyên
Theo bvss.org
0 bình luận:
Đăng nhận xét