Bởi tình yêu nở lúc thăng hoa
Hồng ân tạo hóa trao quyền sống
Bình đẳng giữa đời với thế nhân.
Bình yên phó thác cung lòng mẹ
Mạch sống nối dòng khí huyết chung
Tâm sinh nối kết đôi nhịp đập
Hai trái tim hồng mẹ với con.
Có hạnh phúc nào hơn được sống
Trong lòng từ mẫu của riêng con
Đợi chờ ngày tháng hoa ra nhụy
Biết mặt cha hiền biết mẹ yêu
Tưởng rằng con sẽ là nguồn phúc
Nhưng không, giờ biết thế đã lầm
Mẹ cha đâu muốn con hiện hữu
Con là tai họa chẳng chờ mong
Tiếng cha gầm thét hơn giông tố
Chối từ giọt máu đứa con thơ
Nghiệt ngã lạnh lùng quay đầu chạy
Bỏ mặc người yêu đứng thẫn thờ.
Mẹ về cúi mặt trong nước mắt
Rối bời tâm trí quá bơ vơ
Đơn côi hậu quả sao nặng gánh
Mặt mũi còn đâu với thói đời.
Thú tội quỳ xin với Ông bà
Con đà trót dại hãy cưu mang
Mẹ chưa kịp nói ông đã quát
Biến khỏi nhà tao đứa chửa hoang
Khẽ lau nước mắt bà câm nín
Lén ông dúi vội chút tiền tiêu
Bố mày nói thế tao đành chịu
Đi khuất đừng về đứa con hư.
Mẹ bước chơ vơ giữa chợ đời
Không nhà, không cửa chẳng người quen
Tương lai ôi thấy sao mù mịt
Liều tính mang con đến pháp trường.
Từ mẫu lương y hớn hở mừng
Thêm một con nhạn đã sa chân
Chỉ tiêu cuối tháng hoàn thành sớm
Một chút nữa thôi túi có tiền.
Con ơi xin hãy tha cho mẹ
Dù có thương con cũng đành thôi
Mẹ giờ không thể cưu mang nữa
Đừng oán đừng than trách mẹ nhiều
Nỗi sợ trong con cứ lớn dần
Theo từng nhịp trống của con tim
Thì thùng lởn vởn quanh thần chết
Bức rứt âm u đến rợn người
Con đã gào lên với mẹ rằng
Xin đừng làm hại đến con thơ
Van xin, cầu khẩn con nài nỉ
Mong phút hồi tâm mẹ dủ tình
Đáp lại lời con là tuyệt vọng
Mẹ giờ giá lạnh tận lương tâm
Phút cuối cam lòng buông tay chịu
Giã biệt tử sinh trống điểm rồi
Ngay giờ phút cuối buổi sinh ly
Bỗng đâu tiếng vọng của lương tri
Lời kinh MẸ ĐẤNG ĐẦY ƠN PHÚC
Thánh hóa mẹ yêu đã chuyển lòng
Hồng ân tựa thác nguồn chan chứa
Đỡ nâng mẹ đến bến bình an
Tình yêu cháy bừng và sáng tỏa
Mẹ đã cho con sống vào đời.
Cám ơn mẹ và cám ơn Trời.
Dẫu cuộc đời lắm lúc chơi vơi.
Đaminh Phan Văn Dũng
Theo bvss.org
0 bình luận:
Đăng nhận xét